Có người hỏi tôi sao ca bài ca sầu nhdoc bao nhi dong so moi nhat

      338
(capnuochaiphong.com) - cuộc đời quá dài chính vì thế khó kiêng khỏi đều lúc não nề, khi ấy hãy xem thêm những bài thơ trọng điểm trạng giúp xem sự đồng điệu bạn nhé!

"Tôi sáng sủa giữa đám đông,Nhưng khi 1 mình thì lại không,Cố tỏ ra là bản thân ổn nhưng sâu phía bên trong nước mắt là biển cả rộng..."– Người lạ ơi / Superbrothers x Karik x Orange

Cảm xúc nhỏ người là điều khó nỗ lực bắt, mới vui đấy hóa bi thiết ngay là "chuyện thường ở phường". Những lúc tâm trạng ủ rũ như thế người ta thường xuyên tìm kiếm đầy đủ điều tương đồng, và những bài xích thơ trung khu trạng chính là một công cụ tuyệt vời nhất để chúng ta miên man cùng nỗi buồn vẫn chảy trong lòng trí.

Thơ trung khu trạng về cuộc sống

Cuộc sống chẳng lúc nào là dễ dàng, làm fan lớn trên vai càng gánh các trọng trách, như thế nào là cơm trắng áo gạo tiền, làm sao là gia đình, nào là buôn bản hội, làm sao là rất nhiều lời bàn tán, trỉ trích,... Những bài bác thơ trọng điểm trạng dưới đó là mạch cảm xúc ảo não, cùng đọc và cảm nhận bạn nhé.

Bạn đang xem: Có người hỏi tôi sao ca bài ca sầu nhdoc bao nhi dong so moi nhat

 

1. Nỗi Lòng

(Vi Vi)

Cũng bao gồm nỗi lòng trải không ra

Tháng ngày ông xã chất xa xót xa

Phơi sương soi nguyệt tình vô ngã

Cánh hoa yêu vỡ lẽ giữa lòng ta.

-

Một cảnh chim bao một cõi đời

Buồn ai khéo tạc nợ tình rơi

Vầng trăng kết mộng tối hoang dại

Soi tuyển mộ trần ai khóc kiếp người.

-

Tạo hóa bày ra mọi nỗi lòng

Sân tê mê vay mượn ngậm sầu đong

Mở mắt sinh ra đà chuốc lấy

Sông Tương nước đục tan lòng vòng.

-

Trăm năm ai dễ bước chân qua

Hứng giọt lệ tình tóc bạc bẽo pha

Trả từng hạt nợ từng hạt nợ

Thấm nỗi lòng nhức ta cùng với ta!

 

2. Khóc 1 mình

(Phạm trung tâm An)

Khóc đi! Khóc 1 mình thôi,

Để trộn nước mắt cuốn trôi muộn phiền

Trải bao sóng gió, hòn đảo điên

Xót xa đau vỡ cả miền trung tâm linh.

-

Khóc đi, hãy khóc một mình

Để mang lại thanh thản im thinh theo về

Biết hồn còn chút u mê

Trần gian lớp bụi bặm ngổn ngang rủi may.

-

Khóc đi mang lại nhẹ lòng này

Đã là số kiếp – đắng cay ai lường?

Cuộc đời muôn nỗi đoạn trường

Trời cao, khu đất rộng… đâu mặt đường cỏ hoa?

-

Thương mình, nghĩ về nỗi can qua

Biết bi tráng rồi đã nhạt nhòa dần dần thôi

Hôm ni khóc 1 mình rồi

Để mai cười với tất cả người quanh ta.

-

Khóc đi, hãy khóc mặn mà

Ngày mai đang thấy đời là chốn vui.

 

3. Treo không Lời Ngỏ

(Sưu tầm)

Khói sương giăng… mờ theo bóng ngả

Như ta chừ tóc đã lần phai

Tâm bốn lưu lốt ưu hoài

Nhìn theo cánh nhạn lạc chủng loại khúc thi.

-

Trăng cao chuốc sầu bi tiến thưởng úa

Đỉnh cuộc sống buồn tựa lá rơi

Bài thơ viết chẳng thành lời

Câu tự nhạt nhẽo sao vơi được lòng.

-

Thôi xếp bút… treo ko lời ngỏ

Đôi cái đời vò võ riêng rẽ mang

Ngược search quá khứ… tương đối tàn

Canh khuya ai điểm… sầu lan kiếp người.

 

4. Cảm giác

(Trúc Thanh)

Ôi cảm xúc cô đơn, buồn, ngán lạ

Nhìn quanh bản thân sau tất cả…còn ai?

Chỉ riêng rẽ ta làm chúng ta tiếng thở dài

Hỏi tri kỷ…có hoài là tri kỷ.

-

Trong cuộc sống bộn bề nhiều suy nghĩ

Chợt rùng mình một cảm giác không tên

Còn lại gì khi ta vốn lênh đênh

Đời nhanh lẹ người quên ta cực kỳ vội

-

Ôi sợ hãi lắm rất nhiều phút giây rảnh rỗi

Sợ đêm nhiều năm tựa gối nghĩ bâng quơ

Nghe tâm tư nguyện vọng trống trải mang đến không ngờ

Nghe tim óc giá buốt trơ trơ như sỏi đá́.

-

Có mọi lúc thấy mình như gục ngã

Những nợ đời chũm trả mãi chưa xong

Nước mắt rơi mang lại nhẹ dấu thương lòng

Để mai sáng ta không còn phải khóc.

Xem thêm:

 

5. Đời buồn

(Sưu tầm)

Cuộc sinh sống ơi sao trôi yên ổn lẽ

Để ngày nhiều năm biết vẫn về đâu

Không tương lai, cuộc sống một màu

Toàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.

-

Có phải chăng… cuộc sống đời thường không phép màu

Không sẻ chia và không người nào hiểu thấu?

Bao trở ngại vất vả 1 mình gánh chịu

Mọi lo lắng, gian khổ trên đoạn đường đã qua.

-

Cuộc sống bi ai cứ âm thầm trôi qua

Và bao buồn bã xót xa một mình

Cũng là một kiếp người

Sao long đong chốn biển lớn đời xa xôi.

-

Cuộc đời như làn nước trôi

Luôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời!

 

6. Cuộc đời chán nản

(Ttbn)

Rượu ngấm vào tim sẽ ấm lòng?

Hay càng buốt lạnh thân trời đông?

Hay là toàn bộ niềm đau khổ

Sẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?

-

Hãy rót mang đến tôi bát rượu đầy

Tôi cần được uống nhằm còn say

Để tôi không phải là tôi nữa

Đừng khiến cho tôi tỉnh mộng này.

-

Tôi ao ước quên đi kiếp làm người

Thân tàn ma dại, kẻ tàn hơi

Là tôi, chắc hẳn lẽ là tôi đó

Chán chán nản còn đây giữa khu đất trời.

-

Chất rượu thấm dần dần trong trí não

Vô tình đập vỡ chén ly bôi

Quanh tôi trời đất cuồng điên quá

Gục xuống, tai nghe rợn tiếng cười

-

Cười kết thúc rồi khóc với đê mê

Chập chờn say tỉnh giữa hoang khê

Và trong nhân loại vô hình ấy

Hồn chợt bay xa chẳng ước ao về.

 

7. Chũm sự

(Sưu tầm)

Thiên hạ nhiều đoan chuốc mang phiền

Nhân tình cầm cố thái lắm đảo điên

Lương vai trung phong không quý bởi lương bổng

Đồng chí chiến bại xa đa số đồng tiền.

-

Tôn sư trọng đạo thành xa xỉ

Cứu nhân độ núm hóa vô duyên

Thủ thường yên phận qua ngày tháng

Vô vi vui thú cảnh điền viên.

-

Đường đời muôn nẻo biết về đâu

Thế sự hòn đảo điên rượu giải sầu

Phụ tử phu thê thời bí quyết biệt

Thân bởi huynh đệ mấy tương giao.

-

Nghĩa nhân liêm thiết yếu nào ai giữ

Tài lộc lợi danh lắm kẻ cầu

Khinh trọng khen chê tùy mồm thế

Tín trung hiếu lễ lấy làm đầu.

 

8. Đời tôi

(Sưu tầm)

Đời tôi sương gió phong trần

Đi search manh áo miếng ăn qua ngày

Xa quê mấy chục năm dài

Nỗi bi đát cứ mãi u hoài tín đồ ơi!

-

Làm sao viết được thành lời

Thoáng qua nhưng mà đã nửa đời gian nan

Nghĩ mà lại tím ruột héo gan

Tim đau như vậy đâm ngàn mũi dao.

-

Bao lần nức nở nghẹn ngào

Nhớ cha nhớ bà mẹ còn bao nhọc nhằn

Gia đình những nỗi nặng nề khăn

Thân trai gánh chịu đựng mấy lần được vui?

-

Dòng đời rã ngược trôi xuôi

Tìm gì ngơi nghỉ chốn ngậm ngùi lặng câm

Đêm nay tối nữa âm thầm

Thịt domain authority hằng những… dấu xăm cuộc đời.

Thơ trọng điểm trạng cô đơn

Càng cứng cáp sự cô đơn càng bủa vây tâm hồn, cuộc sống thường ngày càng mắc càng không có thời gian chăm lo những quan hệ quanh mình, cho đến khi ngoảnh lại chỉ với mình ta đùa vơi lạc lõng giữa loại đời cô độc. Những bài bác thơ vai trung phong trạng cô đơn sau đây được viết ra dành cho mình ngay lúc này đây.