Loi chuc dau nam mochat tìm bạn quanh đây

      307
Bài vở bên trên Giao Muà là do những tác đưa gửi đăng với Giao Muà không chịu trách nhiệm về nội dung.

Bạn đang xem: Loi chuc dau nam mochat tìm bạn quanh đây

Hy vọng xin trích đăng lại, xin liên lạc với capnuochaiphong.com
hotmail.com.

I . Thơ _______________________________________________________________________

++ 7. Ngẫm Ngợi Ðời bạn 8. đầu năm Tới, biển khơi Biết cười cợt Không? 9. Thăm vườn Hoa 12. Bây giờ Thì Em Ðã phát âm 13. Nửa Ðời Du Mục
1. Cảm Khái mùa xuân ______ Vân Hà
2. tết Này Anh CCó Ðến Xông nhà ______ Nguyễn Thị Thanh Dương.
3. Em Ði Ðể Lại màu sắc Thương ______Lê Miên Khương
4. Mơ ngày xuân Cũ ______ Hàn Thiên Lương
5. kiếm tìm Nhau trong Sương Mù ______ Chương Hà
6. Ta Còn Cây cây bút ______Thylanthảo
______ Phạm Ngọc Thái
______ Tình Hoài hương thơm
______ ChinhNguyên/H.N.T. 10. Ngõ Xưa ______ Ðặng Xuân Xuyến 11. Ai ______ Ý Nga
______ Sông Cửu
______ Tử Du
14. phà Mỹ Thuận ______ Bạch Liên

II . Văn _______________________________________________________________________

3. Có hương vị Nào Hơn dòng Vị Tết đơn vị Mình? ___________ Hoa bằng Lăng
1. Search Vui Cuối Ðời ___________ Nguyễn Thị Thanh Dương
2. huấn luyện Phi Hành (truyện dài các kỳ) ___________ Tình Hoài mùi hương
4. Tín đồ Ðưa Thư Ở Cabramatta (kỳ 2) ___________ Phan Thái yên
5. Câu chuyện ngày 30 đầu năm mới ___________ nhị Hùng SG
6. Rải rác Về Tết quê hương ___________ è cổ Thành Mỹ
7. Ly dị Ăn đầu năm ___________ Sông Cửu
8. Oằn Vai ___________ Bạch Liên
9. NS Ngô Thụy Miên ___________ trằn Ngọc
10. Ngày thu Hoa Thịnh Ðốn - Thơ độc nhất vô nhị Hùng ___________ Giao Mùa

III . Vấn đáp Bạn Ðọc__________________________________________________

1. Nhắn Tin/Trả Lời các bạn Ðọc _______ Ban Biên Tập

I . Thơ __________________________________________________

2. đầu năm mới Này Anh CCó Ðến Xông công ty đầu năm này anh gồm đến xông bên ?Quên hầu như chuyện buồn năm cũ qua,Sáng mồng một đầu năm anh đến nhé,Mừng Xuân mai tiến thưởng vừa nở hoa. Tuổi anh phù hợp với tuổi của em,Không phải xem tuổi em vẫn tin,Không đề nghị tam hợp hay nhị hợp,Anh xông nhà như ý cả năm.Hướng cho nhà em đang quen rồi,Ðông tây nam bắc cũng đến nơi,Ðầu năm tránh cử coi phương hướng, Anh hãy yêu thương em 1 phía thôi. Ðón anh và mùa xuân mới về,Chẳng cần phong bao đỏ lì xì,Anh hãy mang theo cành lộc mới,Mừng tuổi em giấc mộng xuân thì. Chẳng đề xuất mang bánh mứt rượu trà,Mùa Xuân và ngọt ngào từ bao giờ,Không bao gồm anh làm sao có tết,Tình yêu thương này năm mới làm quà. Chúc Xuân bằng góc nhìn nụ cười,Những lời khách hàng sáo thừa xa xôi,Trong tình yêu gồm tình tri kỷ,Em đọc trong anh cả vạn lời. Ly rượu mừng năm mới tết đến bắt đầu,Năm thuộc tháng tận trả chiêm bao,Chúng mình thuộc đón xuân về nhé,Rộn rã quanh đó kia giờ đồng hồ pháo vui. Tết này anh hãy cho xông nhà,Không bề ngoài phù phiếm xa hoa,Anh chỉ cần anh thôi cũng đủ,Tết đến em rạo rực mong muốn chờ. Nguyễn Thị Thanh Dương LY CÀ PHÊ ÐEN ÐÁ.(Viết theo ý kiến đề xuất của hào kiệt Huỳnh. Cám ơn anh đã lưu ý chủ đề ?Cà phê đen đá ?)Mỗi người dân có một sở trường riêng,Một kiểu cafe anh đã quen,Anh ngồi ngắm cà phê nhỏ tuổi giọt,Từng giọt đời, giọt cafe phin. Anh chẳng thử coffe Mocha,Cà phê sữa, Cappuccino ...Lúc nào cũng cà phê đen đá,Dù tiệm sang hay tiệm vỉa hè. Vào quán cà phê chuyện đời thường,Ngồi với đồng đội hay fan thương,Anh không mê thích uống coffe ngọt,Ly cà phê anh cho ít đường.. Anh cho đá vụn vào vào ly,Những mảnh đá vào như pha lê,Quậy đều với cafe đậm đặc,Mùi cà phê thơm chưa cất cánh đi. Anh quậy ly cafe bâng quơ,Thìa va vào ly như chuyện trò,Trong dịp anh đợi chờ em đến,Ly cafe cũng biết hứa hò. Anh nâng ly cà phê nhấp môi,Thưởng thức vị đăng đắng như mùi đời,Thưởng thức cafe thơm mùi nhớ,Cà phê ơi cùng tình yêu ơi. Giản dị như tính giải pháp của anh,Ly cafe đen đá tầm thường tình,Những lúc lòng nghẹn ngào trống trải,Anh nhớ coffe và em không?Nguyễn Thị Thanh Dương. LẠI CÀ PHÊ THỨ BẢY.Một tuần trôi qua khi mình phân tách tay,Thứ bảy này quán cà phê gặp lại,la Madeleine bàn và ghế nâu vẫn đợi,Mùì son em tuần trước vẫn đâu đây. Em cần sử dụng son môi hồng nhạt thơ ngây,Tô son bóng mùi hương nho mới chín tới tới, Anh hôn em quên đời, lòng bối rối,Chẳng biết môi em mùa hoa trái nào. Anh vẫn kinh nghiệm uống coffe nâu,Cà phê nóng có pha thêm chút sữa,Bàn tay anh hầu như ngón dài nghệ sĩ,Bàn tay nhàn nhã nâng ly cà phê. Em tôn kính anh giây phút trầm tư,Và hiểu anh cả các khi cực nhọc hiểu,Thương anh ngồi uống coffe sành điệu,Những dịp tình vui, gần như lúc tình buồn.Cà phê Mocha môi em ngọt mềm,Có hương thơm sữa, chocolate quen thuộc,Em thích bánh mì nóng ròn Baguette,Hai đứa điểm chổ chính giữa vừa tốt vừa ngon. Sản phẩm công nghệ bảy thơm có mùi bánh mì thơm,Mùi cafe em nhâm nhi từng chút,Ngoài khung cửa ngõ chỉ bí quyết nhau vài ba bước,Ai xung quanh kia vẫn xuôi ngược cuộc đời ! chúng mình trong tiệm hạnh phúc nhỏ nhoi,Giây phút bên nhau qúy rộng tiền bạc,Hai nhánh sông, hai trọng tâm hồn hòa hợp,Em với anh vấn vít chảy một dòng. Buổi sáng sớm thứ bảy trời đẹp, người đông,Dù thời tiết tư mùa đều thay đổi,Dù quán cà phê quý khách cũ mới,Em với anh vẫn cố kỉnh chẳng thay đổi thay. Lắp thêm bảy tuần trước, vật dụng bảy tuần này,Thứ bảy tuần sau bọn họ lại hẹn,Ly cafe anh cấp thiết nào cạn,Tình lắng đọng em chẳng thể nào vơi. Nguyễn Thị Thanh Dương Mục Lục

3. Em Ði Ðể Lại màu sắc Thương Em đi để lại màu yêu mến Trùng lai nhan sắc nhớ tứ tương tràn trề Em là đàn bà hiền ngoan Trùng khơi canh cánh lo toan tràn miền Tâm mong muốn trút hết ưu tư Buồn xưa hóa gió ru miền thơ anh mắt em lá trúc vườn cửa thanh cõi lòng sương khói năm canh tơ vò Em ở một mình ai lo Nửa tối giông bão rắn bò vào sảnh ! chiêm bao ngày cũ xa gần con phố lá rụng vẫn cần phải có anh Một hôm bật khóc lá xanh Vai em trĩu nặng trĩu cây cành bửa nghiêng Tội em áo mỏng mảnh màu thiền Ðêm mưa em chết mãn viên lụy ngôi trường Lê Miên Khương Lời kính chào Thơm hương thơm Tilleul Tôi gởi đến em lời xin chào thơm mùi hương hoa tilleul loài cây đầy láng mát giữa trưa hè cùng khi chiều xuống gió chở hương thơm vào tóc em xanh ngào ngạt Lòng tôi dập dềnh với nhịp hát triều dưng Tôi gởi đến em lời chúc mừng niềm hạnh phúc trăm năm Cuộc chạm chán gỡ nào rồi cũng phải chia ly Em cùng với tôi gồm duyên nhưng mà không nợ Thì mặt đường em đi chúc đẹp mắt mãi xuân thì Vâng, em đi với xin chớ ngoái lại bận tâm nhau làm gì cho những người sắp ra đi Chúc như mong muốn cho nhau vày đời đã lắm phong ba Dù thống khổ hay hạnh phúc rồi ai ai cũng sẽ thành ? tro những vết bụi Nhớ nghe em chớ mơ ước rất nhiều Ðời ngắn lắm hãy hài lòng với số đông gì ta gồm Còn mai sau ? Hãy khiến cho gió mang lên rất cao niềm tâm nguyện Và chuyển ta về một cõi cẩn trọng

Lê Miên Khương Mục Lục 4. Mơ ngày xuân Cũ Ðón Tết cơ mà sao dạ xót xa?Vì chưng lỡ cách lạc quê nhà.Quê hương thăm thẳm mờ sương khóiÐất nước biệt mù nhạt sắc đẹp hoa.Tết mang đến tha hương thơm còn tự khắc khoảiXuân về viễn xứ chẳng vui hòa.Bao giờ tra cứu lại mùa hoa cũ?Cho nét tình xuân đẹp thiết tha!Hàn Thiên Lương đợi XuânAi làm sông đại dương hoá nương dâuDày dạn đời xuân sớm bội bạc đầu.Phấn nhụy tình hoa mau héo úaHương lòng nhan sắc bướm sớm phai màuChờ ước ao chẳng thấy trời xuân mộng.Ngóng hóng càng nhức tiếng nhạc sầu!Tuyết đổ mù xa không én lượnXuân đâủ- biền biệt ,biết phương nào!Hàn Thiên Lương Xuân Cõi lưu Vong Xuân mang lại mà sao vẫn ngậm ngùi?-Vì chưng trôi dạt chốn xa xôi.Không nghe pháo nổ, trời giăng tuyếtTri kỷ còn xả vắng ngắt bặt lời! Rưng rức hồn nhức nhớ rứa hươngQuanh phía trên lặng lẽ, thiệt xuân buồnNgoài tuy nhiên chẳng thấy đàn chim énMây trắng chập chùng giá gió sương! lưu giữ bóng chị em già bên bếp lửa Âm thầm người mẹ nấu bánh bác bỏ xanhBâp bùng ánh lửa chiều xuân ấmHạnh phúc sum vầy cảnh thái bình! Ôi ngày xuân đó còn đâu nữaThăm thẳm trời xa từ trần ngõ đờiThương lưu giữ càng đau hồn khách lữQuê công ty biền biệt mãi xa xôi! Xuân lạc phương như thế nào ai biết khôngSao xuân mờ tắt hơi cõi lưu lại vongTrong ta đầu năm mới nhạt tình Nguyên đánLệ đắng tràn ngươi chẳng rượu nồng! ni vẫn long đong thân xứ ngườiHồn thơ viễn mộng vùng xa xôiMùa xuân chìm lẩn trong mưa gióCanh cánh niềm đaủmãi hóng chờ!Hàn Thiên Lương Mục Lục

5. Search Nhau vào Sương Mù Em tất cả còn về search anh vào mù sương do yêu thương mặc dù tuyết giá mịt mùng Tình mãi nóng nồng cần đường xa ko ngại chạm mặt nhau, thấy nhau, chia sự sung sướng tuyệt cùng. Trung tâm sự vơi đầy như chập chùng tuyết rơi Theo gió bấc từng cơn tun hút ngập trời Chút nắng và nóng hồng chói chan như ánh mắt nhìn nhau sáng ngời Ðêm sâu rúc vào lòng nhau chia tấm chăn tơ. Sẽ cùng thấy ngày xuân tươi vào giấc mơ nhận đất trời, vạn vật đều vui. Phần nhiều ngày sống với mọi người trong nhà dù lạnh lẽo buốt, dù hờ hững Ðều ngập tràn từng thời gian hạnh phúc. Chín tháng nhớ thương cao chất bất tỉnh nhân sự Ba tháng đông xin lâu năm dằng dặc Tìng đông rạo rực hương xuân, nồng thắm lửa hạ, mơ màng nhan sắc thu mặc dù mịt mù mùa đông sương mù man man, lê thê Ta vẫn càng tra cứu thấy nhau, vẫn giữ lại tình nhau trần duyên giỏi thế.Mùa đông Kỹ Hợi 2019 Chương HàMục Lục

6. Ta Còn Cây bút máy hai tuần trường đoản cú sáng sản phẩm công nghệ haiTa sinh sống ly hương sẽ bao ngàyThức dậy đi làm việc tuần new đếnTrời còn không hé nắng và nóng ban mai... Hăm mấy năm trời không nỗ lực đổiTừ ngày bỏ xứ mang lại nơi đâyQuê bên quỷ dữ luôn luôn gây tộiDân chúng lầm thansống đọa đày... Ði được trên phố nắng từ doMiếng cơm manh áo chẳng buộc phải loChỉ cần siêng năng ra công sứcNo nóng tương lai thẳng phía đò ... Ngay sát sáng vẫn thường say giấc ngonVậy mà yêu cầu thức nhớ tiếc gì hơnMất đi chút giấc mạnh khỏe đóVẫn thấy lòng vui chẳng tiếc nuối hờn ... Hồi đó bên nhà bần hàn lắmRa tù tay trắng, xóm hội đenQuỷ ma cứ mãi theo rình rậpÐành giả ngốc ngơ sống phận kém ...Ðồng tiền ta kiếm bởi công sứcLòng thấy vui hãnh diện vô cùngNgười ta nhân đạo cho mình ởSống dựa vào trợ cung cấp mãi được không ?! Chúa nhật ở trong nhà không rỗi rảnhSân, vườn, dọn quét việc liền tayVậy mà lòng thấy luôn luôn thư tháiNhớ mon năm sinh sống cảnh nhục đày ... Một thời cầm súng không tròn phậnÐể cả quê nhà giặc xới càyÐạo lú luân thường, đất, biển, đảoMất mát te tua đến vậy nầy ... Ðất fan tuổi tác mòn trung khu sứcMất súng ta còn cây bút thôiViết kể nỗi lòng ta đã mấtMột thời mưa gió thuở hun hút ... Cờ đỏ vẫn tồn tại đang réo quỷLòng ta không nãn vẫn ươm mơBạo quyền dốt nát nhát như thếSắc đỏ cờ sao cần phai mòn... Vàng sắc cờ cất cánh khắp nẻo đườngNgười dân ly xứ trường đoản cú muôn phươngQuay về quê bà mẹ chung tay lạiXây đấp quê nhà dựng phố phường... Viết trong dịp lễ ThylanthảoMục Lục

7. Ngẫm Ngợi Ðời fan Chiều mệt nhọc mỏi. Ta ngồi ngẫm ngợi...Ðời người bao nắng, gió, mưa saDẫu vào hồn vẫn chưa xong xuôi phong baNhưng "cuộc sinh sống - tình yêu" thì đã mãnEm vẫn hết. Thân tàn. Vui, bi lụy đều cạnÓc chai lỳ như 1 kẻ vô triNghe bốn phương tình: toàn thấy tiếng chia tay !?Ừ thì thôi, đi đi ! ko tiếc nữa...Yêu vẫn đủ. Khao khát giờ cũng thỏa.Sống làm tín đồ chỉ đến cố mà thôi !Vượt hơn lên chán vạn kẻ bên trên đờiSo các bậc tài nhân, đâu bao gồm kém.Ðể lại nước non, một lớp hình yêu quý mếnQuê mùi hương sẽ ôm ấp tấm lòng taNay hòa chút lệ đời, viết chương cuối khúc tình caRồi xong bỏ ra đi, không còn lưu luyến nữa.Ta vẫn sống cuộc sống đầy ý nghĩaÐạp bên trên tiền, danh vị để nhưng mà đi...( thì chuyện áo cơm ai chẳng đề nghị lo vì )Có vào vùng ngàn thu, ung dung cất cánh cánh hạc.Chiều mệt mỏi. Ðôi vần thơ tan tác...Ngẩng nhìn trời. Ta gọi: cố gắng nhân ơi !Xin rũ sạch vết mờ do bụi trần. Trọn một kiếp người.Bay lên chín tầng cao... Kẻ lữ hành cô độc...7.7.2019 Phạm Ngọc TháiMục Lục

8. đầu năm mới Tới, biển Biết cười cợt Không? ngày đêm nguyện mong an lànhKhung trời Tết nhất trong xanh, điện thoại tư vấn mờiLì xì, bánh Tét? ai ơi!Dưa hành củ kiệu ta mời nếm quaDừng chân ghẹ lại thềm nhàCùng nhau tận thưởng kẽo mà hết xuânÐôi lúc nhớ thuở thanh tânBùi ngùi tiếc nuối ngẩn gió mây một thờiQua rồi nín lặng mà lại thôiSang năm đầu năm mới tới ta mời dĩa xôiThành trung khu tất-dạ bồi-hồiVui cùng đồng chí ai ơi ghẹo cười.Vui, buồn? mặn ngọt đầy vơiThì thôi vậy giữ mang đến đời thảnh thơiÐừng như dòng lá thân vờiLờ đờ sóng cuốn ra khơi, đại dương buồn.Cho em hỏi nhỏ tuổi anh luônTết nầy đại dương mặn tất cả nồng lắm không?Câu nầy nói thật vài giòngTình ta đồng minh vui vào tiệc tùng* Tình Hoài mùi hương Mục Lục

9. Thăm vườn Hoa (Mạn phép thi nhân tiền bối BHTQ)Thời gian chán nhất thời điểm chiều tà Cảnh tượng sân vườn hoa chẳng nở hoa riêng lẻ cành thô nằm bãi cỏ lưa thưa lá bị tiêu diệt rụng hiên bên Niềm yêu đất nước cùng phong hóa Nỗi mất quê nhà với nước nhà Ghế đá ngồi phía trên buồn, nhớ, tiếc Còn ai cảm xúc, một mình ta. ChinhNguyên/H.N.T. Dec.25.19Qua Ðèo Ngang đặt chân tới đèo Ngang nhẵn xế tà Cỏ cây chen lá, đá chen hoa Lom khom dưới núi, tiều vài chú Lác đác bên sông, chợ mấy công ty Nhớ nước nhức lòng bé quốc quốc Thương bên mỏi miệng loại gia gia dừng chân đứng lại, trời sơn hà Một miếng tình riêng, ta cùng với taBà thị xã Thanh quan liêu ChinhNguyên/H.N.T. Mục Lục

11. Ai Vừa khai hội đất trời, ngày xuân tới.Khéo chào mời mong muốn tới khu vực nơiTa bi thảm riêng, chuyện đất nước ai cười?Nghìn dấu hỏi, nòi giống ai được nói? 25.1.2020Mồng 1 đầu năm mới Canh Tý Ý Nga Mục Lục

12. Hiện giờ Thì Em Ðã phát âm ( Mến tặng kèm Hoài Huyền Xuân) Sông Cửu. Tới bây giờ em còn chưa biết đến Bông hồng sao nở trắng color mây? (*) lưu giữ bến sông một fan ngồi khóc Lệ mặn hòa làn nước vơi đầy? Tới hiện giờ em còn không biết Cánh Sao nào rơi xuống sau rèmÐêm gặp gỡ nhau chưa nằm vẫn sáng Nụ hôn nồng làm nhói lòng em buổi tối hôm kia ? nghỉ ngơi hoài new hiểu Tim thương yêu máng cỏ tồi tàn nhìn kẽm tua giăng quanh mấy lớp Vầng trăng bi quan hồi vỏ hộp bâng khuâng!Tới hiện nay thì em đã hiểu tất cả tình thương bí quyết mấỷcũng gầnÐường ngàn dặm ? mặc dù xa không chỉ có vậy Lạc thân rừng em chẳng thở than! Tới bây chừ thì em thật hiểuTrong đắng cay vẫn có ngọt ngào Cả khu vực miền nam bao fan đều thếAnh ko tin? Cứ hỏi trăng, sao. Ðầu năm phương diện trời 2020 ____________________________________(*) Bông hồng trắng. Sông Cửu Mục Lục

13. Nửa Ðời Du Mục Ta bao gồm gì đâu để tặng kèm em,Mùa Xuân ngày cũ những tưởng quên,Nào giỏi gió mới như sở hữu lại,Bao nhiêu hoa mộng mỗi đêm đêm.Nắng ấm đầu Xuân có làm vui,Những hồn cô phụ sinh hoạt quê tôi,Những lòng đơn lẻ còn nuôi mộng,Bên nấm mồ hoang ở một thời ?Em có nghe gì mổi chiều lên,Bên vườn cửa mai cũ nắng và nóng êm êmCó hoài vọng đến tình cầm cựu,Mà nghe đâu đó bước đi quen.Ta biết làm thế nào viết đến em,Cho chính lòng ta nỗi muộn phiền,Những lúc hoài niệm tình xưa cũ,Ðể lòng chua xót nhớ không quên.Xuân lạc vào ta thân lảng du,Nửa đời du mục tốt thiên thu,Ðem thân phiêu lưu nơi khu đất lạ,Chôn bao hoài bảo cùng với Xuân xưa! Tử Du Mục Lục

14. Phả Mỹ Thuận Vĩnh Long cây trái mênh môngEm đềm vui sống, nóng lòng bạn dânNgày qua ngày lại ân cầnÐón chào khách đến, tình thân vững vàng bềnNhà vườn vun vén làm cho nênBao nhiêu trái ngọt nằm cạnh sát đôi bờDòng sông nước tan lững lờGió chiều tươi non cũng nhờ vào trời thương*Thơm ngon hương thơm chín đầy vườnNhanh tay cắt hái, chuyển đường đi xaSàigòn tiêu thụ mặt hàng hoaThị trường lớn lớn, tốt nhất là trái câyBao nhiêu cần xé hóa học đầyVĩnh Long xe đề xuất chờ phả qua sôngChiếc phả Mỹ Thuận xuôi dòngGió mơn man thổi non lòng khách hàng quen Bạch LiênMục Lục

II . Văn___________________________________________________________

1. Tìm kiếm Vui Cuối Ðời
*
*
-----------------------Huấn Luyện Phi HànhPhần BaChương 27Chuyện CHAT: Bù KhúTình Hoài mùi hương *** Date: Mon, 1 - 26 - 2006 -00:05:34 -0700 (PDT) From: "Tony Dautry Hoàng Năm" Ađ to lớn Ađress Book Ađ điện thoại Alert Subject: Thư có số # 5.946 *Chuyện MAIL và ?CHAT? bù khú.To: "Wit mi Mi" *Tonỵ? Hellỏ Ah! chào em yêu thương thương, (từ bi giờ anh buộc phải gọi em là con mèo Mun xinh xinh nghen): thời gian trôi qua dài quá dài... Thăm thẳm sau 45 năm vợ ông chồng tan phù hợp rồi hòa hợp tan, mail nầy bạn bè mình đề cập chuyện bù khú linh tinh mang lại vui cửa vui nhà, nhen em: Hôm đầu tháng Giêng, anh bị bé ?vòi vọỉ to lớn như con bọ xít, thân đen bóng, cánh cứng, tất cả vòi như cây kim cong cong, nhọn hoắt. Nó tất cả bốn chân, cùng hai chiếc râu, từ dưới gầm giường nó trườn lên nệm thời điểm nào ko biết. Thừa cơ hội anh ngủ say, nó chích anh mấy phát. Ui! chiếc trán sưng chù vù, cứng ngắt và ngứa ngáy, nhức nhói kỳ lạ. Ngay gần cả mon rồi, vẫn nhức nhức, trán vẫn u, sưng tấy lên với ngứa lắm. Vậy nhưng mà em còn chọc quê anh là ?mọc sừng? ha. Giận thì thôi.Ayanạ- Ui! Em cứ tưởng là vì anh đi hoang. Nó muốn cảnh cáo anh í mà. Xin lỗi nha.Tonỵ- Hôm nay, anh tức quá, đi cụ tấm drap mới, giặt mền, gối, rồi anh lật hết phần lớn thanh nệm ra. Vệ sinh nhà sạch sẽ xong, anh mang thuốc xịt không còn vào mấy chiếc khe. Thì thấy hai bé ?vòi vọỉ black đen trải ra chết. Chứ nó chạy nhanh kinh khủng, không núm nào đập trúng. Anh quăng quật nó vào bao nylon. Chiều nay sẽ đem nó xuống chưng sĩ chữa trị da liễu, mang đến ổng xem. Vì chưng sĩ nhận định rằng nó là bé A Sừng! cách đây vài mon anh cũng bị nó chích như thế, nay vẫn còn đấy u lên một cục cứng ngắt. Thie65t là ghê hồn em à.Ayanạ- Anh cẩn thận nhen. Ở một tỉnh giấc thành gần khu núi đồi, hồ ao, đầm lầy bên Úc (nơi chị Tú ở). Bao gồm một chỗ dành để fan dân cắm trại. Các mái lều dựng lên, nạp năng lượng ở vui vẻ. Bất chợt họ nghe tiếng hét to tởm khủng, tại một chiếc lều hơi gần gần bờ hồ, tất cả con cá sấu to phệ bò đến đớp chân người lũ ông, lôi đi xềnh xệch. Cả khu cắm trại hoảng loạn nhốn nháo, bọn họ ùa ra kho bãi xem chuyện gì. Thì một người bọn bà cùng mái ấm gia đình cắm lều gần, nhận thấy cảnh tượng hãi hùng đó trước tiên. Nhị bàn tay không, bà ta gan góc nhảy xuống hồ, bà cỡi lên mình nhỏ cá sấu. Nhị tay bà ôm ghì lấy sườn lưng và nách nhỏ vật, nhị chân bà cụp chặt vào bụng nó. Nhỏ cá sấu giật mình, nó hãi hùng nhả chân người bọn ông ra. Nó cù ngược mỏ lên, táp tấp vào người bầy bà hoài mà lại không được. Nắm là nó vạt bà ta chạy tuốt xuống hồ nước. Hầu hết người bất ngờ sững sốt, nhốn nháo, lúng túng kêu la inch ỏi. Một người đàn ông sinh sống lều khác, bình tâm xách súng chạy đến gần. Tay thiện xạ không biết một phút, rồi đưa súng lên nhắm cùng bóp cò. Ðùng!... Ðùng! bé cá sấu giẫy giụa vài ba cái, rồi nằm ngay đơ nửa bên trên nửa dưới hồ nước. Người bầy bà gan góc phi thường cỡi con vât ấy không biến thành lạc đạn. Mệt đứt hơi, bà ta nằm đồ gia dụng ra bên con vật nhuộm tiết đỏ. Bạn ta vội vàng vã hotline trực thăng đến, cấp cứu nhị nạn nhân. Một tín đồ bị cụt chân, một bà bị gãy tay. Chỉ do ?cái mỏ? con cá sấu.Tonỵ- Còn một chuyện có thật nữa: Hai chị em cô nhỏ xíu nhà tê đi vệ sinh sông làm việc Nam Phi. Cô chị độ mười tuổi, thấy em nó bị nhỏ cá sấu ngoạm, con cá sấu rứa sức lôi đứa em xuống sông, để ăn thịt. Cô chị quýnh quá phân vân làm sao, cô ấy ko biết sốt ruột liền chạy cho bên bé cá sấu, cô bé lấy ngón tay trỏ chọt hết sức mạnh, chọt lủng mắt nhỏ cá sấu. Con cá sấu bị bất ngờ, và đau lắm. Vì thế nó nhả cô em ra. Nó lo chuồn xuống nước, lặn mất tiêu. Cô em bị mến nặng. Họ cung cấp cứu hai chị em vô bệnh viện.Ayanạ- Ðó, anh thấy chưa? nhưng mà anh còn đòi vào cuối tuần nầy, đi ăn thịt cá sấu với anh Vượng, anh Nuôi hỉ! Em sợ đề nghị em ?ghê tởm? cá sấu. Vày thấy nó dữ dằn, da lởm chởm sù sì tởm ghiết, móng nền móng tay nhọn hoắt. Loại mỏ với hàm răng ôi thôi khiếp dị. độc nhất là ban đêm hôm đó, ngày bọn chúng mình đi vào trại nuôi cá sấu xem. Trong nhẵn tối, mình lấy đèn sạc rọi xuống ao, hồ, thì nhìn thấy những đôi mắt của nó, như thể ánh sao tủ lánh. Vì hai bé mắt nó sáng sủa rực, đỏ au, từng con từng nhỏ nhìn sững vào ánh đèn. Giết nó trắng, mềm và thơm ngon. Lại có hương vị đặc trưng thơm rộng thịt vịt, thịt kê nữa. Em làm cho thịt cá sấu sạch, xào cùng với sả, ớt, mè, tỏi, hành, ngũ vị hương, ít dầu hào, cuốn dùng với bánh tráng nướng. Thật ngon hết sẩy.Tonỵ- Rượu cá sấu nầy là môn thuốc, tín đồ ta nói để trị bệnh dịch suyễn hữu dụng lắm em ơi! uống vào nghe "đã" đến óc. Xuất xắc cú mèo. Rồi anh hỏi đố em: gồm biết bé cá chình không? Mất mấy trăm ngàn vnđ Việt Nam, anh mới tậu được một bé cá chình chỉ nặng vào tầm khoảng 800 gr. Ở Việt Nam hiện giờ con gì cũng khá được đưa lên bàn ăn, để thế gian xài, tất cả tiền là ?chiêm ngưỡng? hết: Chồn. Cheo. Rùa. Mễn. Nai. Rắn. Ba ba. Vân vân? Ôi thôi đủ máy hầm bà buôn bản hết. Ðến nỗi bi giờ phần lớn những chủng loại qúy thảng hoặc e có nguy cơ diệt chủng. Ðã bao gồm lệnh cấm săn bắn, cung ứng thịt rừng.Aynạ- Anh lại nhem thèm em nếm tí rượu cá sấu nữa hả? gớm quá đi. Mang lại tiền thuê, bạc đãi mướn, có lẽ rằng em hổng dám nạp năng lượng thịt cá sấu.Tony. - Em có thấy ớn giá không? Người bọn bà cỡi sườn lưng cá sấu. Cô bé xíu chọt mắt cá chân sấu. Khôn xiết phi thường. Dũng cảm lắm. Nhưng... Không đáng kính phục bởi một bọn bà nước ta dám cỡi lên mình nhỏ rắn, bóp nát trái tim bé rắn nữa. độc nhất là bà ta làm con rắn cúi đầu tạ thế phục. Thật đáng ngợi khen. Anh đố em biết bà ấy là ai nào?Ayanạ- Bói bài xích hay cầu cơ cũng chịu thua. Ðừng nói tới. Em hổng biết.Tonỵ- Ấy! ... Là em đó.Ayanạ- Ui chà chà. Yêu quý thiệt!Tonỵ- Anh lại đố em 4 chữ MEN nè:1.- MEN TAL ANXIETY : bối rối tâm thần. 2.- MEN TAL BREAKDOWN : Suy sụp thần kinh. 3.- MEN STRUAL CRAMPS : co thắt khi có kinh. 4.- MEN OPAUSE : hiện tượng kỳ lạ tắt kinh.Ayanạ- Ô! anh đố em, cơ mà anh lý giải hết rồi. Lại còn hỏi ư.Tonỵ- Em có lưu ý là tất cả tại sao các sự kiện ở trên, đều vày chữ MEN cơ mà ra không! Ðó, bầy ông các anh là thiên đường. Mà đàn ông cũng là âm ti khi tất cả "em".Ayanạ- Ồ! mẫu nầy họ ?chơi chữ? vượt hay. Bởi trong tứ triệu triệu chứng của người lũ bà, đều ban đầu từ chữ ?MEN? nhưng ra! dễ dàng ghét mà rất giản đơn thương. Anh hỉ!Tonỵ- Phải. Loại chuột rất có thể giao phối hơn trăng tròn lần/ngày. (Còn hơn nhỏ dê nữa ha)! - nhỏ gián rất có thể sống trong veo vài tuần với mẫu đầu lìa khỏi thân. Vì vậy anh hết sức gớm con gián. Voi là loài động vật hoang dã có vú duy nhất tất yêu nhảy cao. - muốn luộc nhỏ ếch hoặc bé rắn, đầu tiên ta vứt nó vô nồi nước lạnh, đậy kín đáo nắp, mở gas thiệt nhỏ, chờ bao giờ nồi nước nhàn rỗi nóng và sôi. Chớ nếu bỏ nó khi nước sẽ sôi, thì nó đang quậy lung tung với nhảy phóc thoát ra khỏi nồi. À, anh nhớ bao gồm chuyện nầy nữả Ôi vui ơi là vui. Ðúng rồi! Sau đêm em bị ma đè (chứ hổng phải fan đè à nha), thì cả anh cùng em đa số hoảng loạng, cho nỗi rắc rốỉ bồi hồi, quên trước quên sau, quên đầu quên... Quên? luôn luôn cái phao đồn câu! (con gà bé vịt, thì ít khi ai call là đuôi gà, đuôi vịt. Mà họ ?thít? hotline là phao đồn câu đẩy đà nù. Buộc phải hông nà?Ayanạ- Ðúng quá đi thưa ?bác xĩ mu rùa hóc môn?.Tonỵ- Ha ha! Ui xà, dzậy bên cạnh đó phong cho anh làm cho tới chức ?bác sĩ mu rùa hóc môn? nữa chứ. Ôi trời ới! nếu vô tình, bao gồm ai lọt chân vô trong mạng mạng internet riêng của chúng mình, thì cứng cáp họ sẽ cười cợt bể bụng, vày mấy dòng chuyện truyện cười của nhì ông bà già gân 60-70U lẩm cà lẫn cẫn nầy ha.Ayana - Vậy chứ tác dụng của loại rốn là gì nè chàng?Tonỵ- Ðể cuống rốn nối liền tí nhau với những người mẹ, như sự lệ thuộc vào sự sống của bé từ mẹ mà có. Dẫu vậy khi xuất hiện đời, cuống rốn của em nhỏ nhắn được giảm đi, thì từ kia sự sống, hay hotline nôm na là khá thở của em nhỏ nhắn tách tránh mẹ, độc lập. Ðáng lẽ ra khi cái rốn lành, nên thành một lốt sẹo bằng phẳng. Chứ tại sao cái rốn lại teo tóp nhăn nhúm, đổi thay sâu hoắm cụ hở cô nương của anh?Ayanạ- Xin chịu đựng thua.Tonỵ- Còn nữa, cặp vú của người bọn bà có chức năng để nuôi con. OK! chũm thì, người đàn ông không thể cho con bú mớm gì. Sao vẫn đang còn vú hỉ?Ayanạ- công dụng nầy, chỉ tất cả Trời new biết.Tonỵ- Rồi, lúc người lũ ông đi ?quờ quạng nạp năng lượng phở bậy bạ?, hắn gặp gỡ một ?gái già bia ôm? phải bị lây rận, (do người bầy ông khác ?di dân rận? cho bà ta), con rận thân dẹp lép, trườn lết tới trên bản thân tên lũ ông sản phẩm tư, vật dụng năm gì đó. Chỉ việc hai thân thể áp vào với nhau chừng vài phút thôi, là lãnh đủ! bao gồm hơi ấm cơ thể, nạm là bầy đàn rận nhanh nhẹn trườn sang bạn mới, định cư liền. Tên bầy ông trăng hoa này lại mang rận về bộ quà tặng kèm theo lại cho vợ. "Nhục với nhột" thì thôi.Ayanạ- Úi quơi Trời khu đất thiên địa ui! Vậy ra anh đã từng mang rận đi, với rận về ư! Xin bái biệt và tống khứ anh.Tonỵ- Không. Ðừng nóng cầm em.Ayanạ- Dieu seul le sait...Tonỵ- Nè em: ngày anh còn học bình thường với Trung trong đại học Y Khoa dùng Gòn. Trong phòng thí nghiệm bao gồm kính hiển vi năng lượng điện tử. Hôm xưa, chả biết làm thế nào Trung đã có được mấy bé rận, nó mang rận vô lớp. Ta có thể soi rọi nhỏ rận ra khổng lồ chừng 15.000 lần của thực tế. Rận bao gồm cả thảy ba hai tay chân (6) lông lá xồm xoàm! vùng phía đằng trước rận gồm hai càng nhọn hoắt, dùng để làm đào hang. Con rận màu trắng ngà, khác với con chí color đen. Con rận đẻ trứng bám chắc trên gần như sợi lông, y hệt như con chí đẻ trứng trên hồ hết sợi tóc của bạn ta. đem trứng rận ra để trên bàn: giết, nó cũng kêu ?cái cốc?, giống như trứng chí vậy. Rận ko sống ở xung quanh da, cơ mà nó đào hang. Tức thị nó cần sử dụng càng đào lỗ, đâm vào lỗ chân lông nhưng mà nằm ở vị trí kín, nhơ bẩn bẫn. Nó rất khác con chí sống cơ hội nhúc, luôn luôn bò rần rần, loi choi hút máu ngơi nghỉ trên đầu (do bạn ít tắm gội). Khi nào đói, rận bắt đầu bò ra châm vòi vĩnh vào thịt, hút ngày tiết tươi để sống. Mình ngứa cuồng loạn là đó. Rận y như con rệp tiết ra chất hôi, chuyên sống sống khe vách, giường, phản. Rận, rệp, chí, rất nhiều sinh sôi nẫy nở khôn cùng mau. Em tất cả biết: kinh khủng khiếp vô cùng là nhỏ gián có thể sống suốt vài tuần với chiếc đầu lìa ngoài thân. Anh quên nói từng năm, số bạn chết do ong đốt còn nhiều hơn thế cả số fan chết vì rắn cắn.Ayanạ- Phải làm thế nào mà diệt bọn chúng nó chứ anh.Tonỵ- biện pháp duy nhất là ta phải quyết tử cạo cỗ lông, cạo tóc. Không hề chỗ đến chí rận bu bám. Hằng ngày ta cần tắm gội sạch sẽ, lấy ÐT (thuốc diệt côn trùng) xoa hầu hết lên bề mặt da. Làm vậy nên cả tuần, thì chí rận mới ?dứt điểm?, sẽ bị tiêu diệt hết. OK! Ðó là phần phân tích và lý giải của anh là ?bác sĩ mu rùa hóc môn?. Em vừa lòng chưa?Ayanạ- Cảm ơn chàng.

Xem thêm:

Nhà có quá nhiều kiến. Vì sao Trời sinh con kiến để làm gì? Tả và nói bé kiến có tính năng gì. đến em nghe nhe.Tonỵ? Cô Nương! nom dòm mùa nóng thường có nhiều kiến nhen. Bọn kiến tinh ranh, khôn đáo để đó em. Trời lạnh lẽo hay chuẩn bị chuyển mưa, là bọn chúng biết trước lo dời trứng lên cao, chống trú trên è cổ nhà. Trời nóng này lại chuyển khu vực xuống đất. Vày thế, kiến ko tha mình chỗ nào cả. Ðâu đâu nó cũng trườn tới ?thám thính? được. Ngay cả tủ quần áo, khi không còn mùi long óc (naphtalin), nó cũng chui vô. Tốt nhất là đơn vị em tất cả thịt, cá, hóa học béo, mỡ, mật ong, thức ăn, lương thực khô, là gồm kiến. Vày thế, anh phải cẩn thận với thức ăn. Mệt nhọc lắm. Em đọc đi: Ants hate cucumbers. Keep the skin of cucumbers near the place or ant hole. (Trị kiến: kiến ghét dưa leo. Bỏ võ dưa leo ngay sát chỗ gồm kiến tốt ổ kiến).Ayanạ- Em hỏi chàng, vậy chứ con kiến gồm cái đuôi, tựa như những con đồ dùng khác không anh?Tonỵ? Ha ha ha!!! Công nương ơi! Ðúng qui định thì nhỏ kiến bao gồm đuôi đó em à. Hổng yêu cầu nó có đuôi cụ thể như đuôi chó, đuôi mèo, xuất xắc ?đuôi đồn đại câu gà, vịt?. Em tất cả tin không? Kiến tất cả đuôi, tuy nhiên kiến bao gồm hai mẫu đuôi, chứ không hề phải một chiếc đuôi đâu em. Ðuôi mọc ngược phía bên trên đầu. Cơ mà ta nôm na hotline là hai cọng râu. Theo khoa học thì con kiến bài trừ trên các cành cây. Chúng liên lạc truyền tin với nhau bởi hai ?cọng đuôi râủ nầy. Nếu nhiều loại kiến ?cùng phổ biến một nòi giống giống?, thì nó sẽ có được chung một tần số âm nhạc như nhau. Trường hợp khác như là nòi, nó tự động hóa phát ra các tần số âm nhạc khác. Nhanh chóng nó dùng càng to cắt đứt đầu đối thủ. Nói chung, chủng loại vật đều sở hữu đuôi cả, tùy thuộc vào dài, ngắn, to, nhỏ, cụt đuôi nữa.Ayanạ- Ồ thì ra... Cọng râu con kiến cũng ?hoá thân? là mẫu đuôi tinh xảo hoàn hảo đó anh nhỉ! Mấy chủng loại khác, thì em thấy chiếc đuôi rõ rệt. Còn nhỏ ruồi, nhỏ kiến, lúc xem trong discovery em "nỏ thấỷ. Bé kiến hoàn toàn có thể nâng một trang bị nặng vội vàng 50 lần trọng lượng của nó, nó luôn ngã về phía đề nghị khi bị ngộ độc. Kiến băn khoăn ngủ. Anh à, từng năm, số fan chết vì ong đốt còn nhiều hơn thế nữa cả số bạn chết vị rắn cắn. Vậy, em tò mò về mẫu đuôi bé rắn, thì bao gồm ở từ khúc như thế nào nè anh?Tonỵ- dòng đuôi của nhỏ rắn, theo anh biết thì tính tự khúc sau cùng của các đốt xương sống. Nghĩa là từ 01/05 đoạn sau cùng của nhỏ rắn. Ðặc biệt ở xứ sở của những nụ cười thân thiện thái lan anh và em đã chứng kiến người Thái màn trình diễn màn xiệc rắn. Họ cho người đi du lịch ?nhâm nhỉ chút rượu thuốc dìm rắn. Họ cho chúng mình rờ vô chỗ bộ phận sinh dục nhỏ rắn đực, nó chia nhỏ ra làm đôi. Ổng ta nói ai mà rờ được khu vực đó đó, thì lucky lắm.Ayanạ- Em lưu giữ ra rồi. Hồi ấy thiệt thú vị, vui vượt anh à.Tonỵ- Còn tính về con fan "tiền kiếp"... Thì cũng có thể có ?cái đuôỉ ngắn tủn ngắn tỉn như viên thịt thừa kia chứ em. Bọn họ ưa chà đít xuống đá, nhằm mài đuôi mang lại rụng đi. Ni mất cội rồi, vày mọi sự ngọt ngào truyền cảm cũng từ bỏ ?cái đuôỉ mà khởi hành ra. Hợp lý và phải chăng đó là giây liên hệ mật thiết của con fan không ha? Ayanạ- Anh nầy vớ va vớ vẩn. Cỗ cứ ?Nhân Chủng Học? là anh tin vào thuyết Darwin, thì loài người xuất thân từ loại đười ươi sao! Họ bao gồm cái đuôi rất ngắn. Nhưng lại sau vài ba triệu năm, thì mẫu đuôi của loài fan rụng đi?? (Ah! Em lại tưởng tượng y như con nòng nọc, con thằng lằng rụng mất đuôi!?). Rồi vày cái cầm cố đi đứng của loài fan mình ung dung, tuyệt vời và hoàn hảo nhất hơn, cần họ đứng lên, ban đầu đi bằng hai chân. Chứ ngày xưa như trái đất, thì họ đi bằng bốn chân há?Tonỵ- Vậy ra, em là ?cái đuôỉ của anh ý rồi. Anh đề xuất ?bảo-trì? thiệt tốt, loại đuôi yêu dấu của anh nha. Từ ni anh sẽ thỏa thuận phong chức mang lại em là: ?Người công nương quản-đuôi mếm mộ của anh?. Còn anh đã là NO của em: Nô nức. Nô đùa. Nô giỡn. Nô bộc. Nô tỳ. Nô lệ. Nô gia. Nô nhân. Nô dịch... No. No. No. Yes. Yes. Yes... Của em suốt đời. Chịu đựng chưa ngươi Mi công nương cô gái hoàng của anh?Ayanạ- Dạ vâng! Nhưng, anh đến em xin anh mẫu đuôi nghỉ ngơi khúc thân kia.Tonỵ- Ui Trời! Sao em khôn thế. Ví như em là chiếc đuôi của anh. Tất yếu em là hiện nay thân tình yêu đầy đủ duy nhất từ đầu chí cuối của anh ấy rồi. Em đã trở thành cái đuôi, mà lại em còn đòi yêu sách lựa chọn khúc đầu, khúc giữa, khúc nầy, khúc nọ nữa. Thôi xin em hãy ưa thích làm chiếc đuôi ưng ý của nhỏ rắn nha! Em biết anh tuổi ?Tân Tỵ? mà! Thì rắn đi đâu cũng yêu cầu ?thả dòng đuôi kéo lết đi theo. Ði đâu rắn cũng ?có đầu có đuôỉ kéo lê thê lòng thòng mang lại em bu dính theo cùng. Hà gì em phải lo lắng, chọn khúc giữa cho ấm cúng an toàn và chắc ăn hỉ!Ayanạ? OK Salem!Tony. - Yes. Amen!- Ha ha ha... Khuya quá rồi, chúng mình ngừng chat hỉ! Chúc em ngủ ngon giấc và những mộng đẹp. Anh hôn em.- Em cũng vậy. Good night anh yêu. *** Mời người hâm mộ xem tiếp chương sauTrân trọngTình Hoài hương
Mục Lục 3. Có hương vị Nào Hơn cái Vị Tết đơn vị Mình? Hoa bằng Lăng mới đây chỉ giải pháp dăm ba tuần trước đó lúc đi ra đường mình chỉ thấy một blue color noel, những bản nhạc du dương mùa giáng sinh tràn ngập phố phường. Nỗ lực mà, bắt đầu ngoảnh mặt một cái, nhưng sao có xúc cảm tết cho tới xáp lá cà luôn luôn rồi ! giờ đồng hồ này đi xuống đường phố dùng Gòn, ai ai cũng sẽ thấy các cửa hiệu treo giấy xoàn giấy đỏ lủng lẳng, bên hàng nào thì cũng thấy chùm pháo xanh pháo hồng rung ra rung rinh trong nắng nóng xuân. Bước vào siêu thị thì ôi thôi bánh kẹo đầy quầy, hột dưa hột điều hột phía dương, hột bí đầy sạpi, chưa kể tới mấy hũ mứt me mứt dừa mứt túng mứt khoai mứt cà rốt, trời ơi, quan sát không mà lại cũng thấy ngon chi lạ! Vô siêu thị mùa tết đang nhất là loại cảnh ngắm trẻ con đòi tải bánh tết. Thằng tí thì xăng xít quanh mấy hũ mứt bí mứt củ năng, còn bé dại út em thì tay chân rộn rã theo mấy miếng kẹo rau xanh câu. Tay trái rứa lên điều này lên ngửi ngửi, tay bắt buộc rờ dòng kia hít hít , rồi nó nuốt nước miếng nghe mẫu rột. Chà, ngon dữ! Rồi nó níu áo me nó, vít tay ngoại nó đòi tải hết cả chợ tết. Tết như vậy bắt đầu là call là đầu năm chứ! Nhớ thời trước ....Tết xưa! trời mưa xứ Huế lất phất! tía chở hai chị em mình bên trên chiếc xe đạp điện cà tàng qua đơn vị chú chúc tết. Thím lụi cụi đem một bát chè đậu xanh tấn công cúng hồi hôm giao thừa cho hai chị em nạp năng lượng lấy thảo đầu năm. Giờ ngồi ghi nhớ lại cái cảm hứng này mà vẫn tiếp tục không thể phát âm nỗi tại làm sao cái vị trà ngày ấy ngon bỏ ra mà ngon dữ! đầu năm mới xưa trời xứ Huế vẫn mưa! Mấy đồng đội bu quanh cái nhà bếp than đợi me đổ bánh thuẫn. Trời ơi, chỉ cần me đổ hoàn thành mẻ bánh như thế nào là không còn ngay mẻ đó. Bốn đồng đội mình cứ rúc rích quanh phòng bếp than hồng, miệng đứa nào thì cũng nhóm nhép mấy mẩu bánh vụn, trời ngon đưa ra mà ngon lạ! Nhớ duy nhất là hồi ấy, ai ai cũng giành nhau và để được nhúng que tăm vào loại nước chanh cho dòng bánh nở đều bốn cạnh. Bánh chín là tứ cái mỏ hếch hếch thăng thiên hửi lấy hửi để rồi nhóp nhép chóp chép, với mẻ bánh ấy lại tiếp tục ra đi! Cũng may sao mang đến cuối đêm vẫn đang còn đủ một thẩu bánh để ngày mùng một tiếp khách! giờ ngồi nhớ lại cái xúc cảm này mà vẫn cứ không thể hiểu làm thế nào cái vị bánh thuẫn xa xưa nó ngon chi mà ngon thế!Tết xưa Huế vẫn một trời mây lạnh se se làm cho mấy mệ mấy thím chú ý mấy rổ dưa món nhưng tắc miệng ái ngại ngùng lo ko biết làm sao khô kịp ngày mai... Nhằm rồi buổi tối tối mấy chị em chạy quanh bếp than phụ mệ nội lật lên tăng lên giảm xuống từng lát củ cải, từng miếng đu đủ củ cà rốt cho nó không xẩy ra cháy sem. Rồi còn đồ vật gi nữa hè trong vị đầu năm mới xưa? đó là cái xúc cảm lăng xăng bưng vác mấy dòng thẩu đi rửa, phụ nếm cái vị ngọt của nước mắm pha con đường để dìm dưa món, phụ quét công ty rửa cửa ngõ kì cọ sáng bong lọ nghẹ trên mấy mẫu nồi nấu củi xung quanh năm. Và rồi sáng sủa mùng một anh chị em mở mắt ra thì chắc hẳn rằng có một mâm ăn sáng với không hề thiếu bánh tét, dưa món, dưa hành, xôi chè... U chu choa ơi ngon ơi là ngon!... Cùng rồi hôm nay, sau 365 ngày âm thầm trôi qua, sau cùng tết lại về với công ty mình ! tôi cũng rộn rịp đi download bông sở hữu hoa về chưng vườn cửa nhà từ ngày bước sang đầu tháng chạp. Tôi cũng hớn hở đi siêu thị nhà hàng mua mứt gừng mứt dừa mứt túng bấn về nhâm nhi tự ngày đầu năm mới 2020. Chủ nhật này mình cũng đã lên planer đi chợ cài hành thiết lập kiệu, mua củ cà rốt củ cải về có tác dụng dưa món như ngày nao, chỉ có khác một điều nắng không nên gòn khôn xiết to bắt buộc không cần lúng túng gì những như mệ xung quanh Huế. Rồi nhà nhật cạnh bên tết này, bản thân lại đi sở hữu thịt trườn về có tác dụng món tủ thịt bò ngâm nước mắm, download măng về để hầm chân giò, rồi sở hữu thịt tía rọi về kho tàu. Chà, nghe không cơ mà thấy vị tết rần rật xung quanh nhà rồi. Cuối cùng là ngày 30 tết, mình lại liên tiếp lúi húi ngâm đậu nấu bếp xôi chè cúng giao vượt như thưở đầu năm xưa ấy. Ðúng là dù ở chỗ nào đi nữa, Huế hay sài Gòn, vn hay Úc chây thì dù đã ngót ngót sát năm mươi năm qua, tết vẫn là tết trong mình với chiếc vị tết công ty vẫn xưa cũ như rứa!Hôm nay là rằm tháng chạp rồi, còn 15 ngày nữa là đến năm mới tết đến Canh Tý 2020, HBL xin kính chúc bà nhỏ đọc giả tứ phương hưởng một cái sum vầy với đầy đủ hương vị quê nhà! Chúc một năm mới phước an!Hoa bởi Lăng Mục Lục 4. Bạn Ðưa Thư Ở Cabramatta (kỳ 2)
*
Phan Thái yên
(Kỳ II, còn tiếp) Dũng không đậu xe pháo thư dưới bóng cây ở đầu con đường như các ngày mà lái trực tiếp vào xóm công ty tận cuối đường. Anh gồm một điện thư khẩn đề xuất trao. Dũng kỳ lạ lẩm ngoái chú ý tàng cây phượng tím sum suê che rợp cả khoảng chừng đường rộng. Cĩ lẽ quá trình máy móc bận rộn thường ngày khiến anh quên cả cảnh vật thông thường quanh, ngay cả bóng non trên đầu. Hầu như ngày còn bỡ ngỡ về đưa thư ở khu phố nghèo này, tàng cây phượng tím chưa lấp hết chiều dài loại xe thư của gã bưu tín viên mới ngoài bố mươi. Cố gắng mà... Ðã bao buổi trưa, mỗi trưa anh dừng loại xe thư dưới bóng cây, quàng lên vai dòng xách bưu điện trĩu nặng thư từ, đứng nhìn con đường xuôi tắp vào xóm đơn vị rồi chậm rì rì đếm bước. Bước qua bao ngày nắng nóng hâm hấp nhựa con đường vờn quyện từng lọn gió thô pha cat cuồng xoay nhỏ trốt cùng bao ngày mát mẻ nước trời rây nghiêng một màn xám ngắt ko gian. Dù nắng tốt mưa, quần thể xóm với đầy đủ mái công ty thấp xỉn vẫn im lìm say giấc ngủ ngày. Và người đưa thư vẫn âm thầm đều đặn làm các bước mình, lòng chẳng bi đát vui nghi vấn. Ðong đưa theo nhịp chân là mẫu xách bưu điện căng phồng thư từ đã có lựa xếp nhỏ gọn theo sản phẩm công nghệ tự địa chỉ của lộ trình. Thỉnh thoảng là giờ chó sủa gầm ghè vô sợ hãi hay ánh mắt chờ chờ sau rèm hành lang cửa số khép hờ. Ðứng trước mỗi ô cửa đóng kín, bạn đưa thư liếc chú ý lại địa chỉ một lần cuối, rành rỏi chuồi tuột phong thư qua mẫu rãnh nhỏ giửa góc cửa rồi quay bước qua khoảng tầm sân thô nức xuất xắc lầy lội tùy mùa. Anh thích hợp với công việc. Chắc hẳn rằng tính anh vẫn quen vắt từ phần nhiều ngày còn nghỉ ngơi trong gia đình. Cha mẹ tính toán chuẩn bị sẳn, anh cúi đầu bởi lòng với sự định đoạt, một an bài. Anh giới hạn xe trước ngôi nhà nhỏ tuổi nằm riêng từ trần ở cuối quần thể phố. Bên đổi công ty chừng rộng nửa năm. Ðịa chỉ thi thoảng thư, chỉ sách vở chính bao phủ gởi mang đến vào từng cuối tháng. Ðôi lần tín đồ đưa thư loáng thấy dáng một thiếu hụt phụ Trung Ðông với khăn trùm kín đáo đầu bồng bé đứng dưới mái hiên, mà lại lúc anh bước qua khoảng sân công ty thì bà mẹ con sẽ đi biến chuyển vào trong. Góc cửa màu hồng lâu đời đóng lặng lìm nhưng mẫu rảnh nhỏ tuổi để dìm thư có nắp đậy đậy bằng kim khí còn rung khẻ có lẽ rằng vì sự thiếu thốn kiên nhẩn của tay người. Khoảnh sân trước công ty cỏ lan xơ xác mà lại giàn bông giấy bên hiên thì bùng cháy từng chùm hoa red color tươi. Bạn đưa thư nhìn add và cái tên khó hiểu trên tấm điện thư đóng vệt khẩn rồi bấm chuông chờ bạn nhà ra ký nhận. Sau cánh cửa vừa được e dè lộ diện là fan thiếu phụ Trung Ðông bí mật đáo trong khăn quấn đầu và trang phục quấn dài lụng thụng bằng lụa cùng red color sậm. Người bọn bà lộ rõ vẽ lo lắng khi nhận thấy tấm điện thư bên trên tay bạn đưa thư. Nàng khiếp sợ ký nhận, hôí hả cảm ơn, rồi khép ô cửa sau lưng mình. Fan đưa thư vừa xoay dợm bước đi thì bất chợt nghe tiếng gào đơn chiếc nấc lên rồi tiếng thân tín đồ ngã khụy xuống. Anh lưởng lự vài ba giây rồi mau lẹ mở cửa chạy vấp ngã vào nhà. Người bầy bà ở sóng soài bất động giữa chống khách. Anh quăng bừa mẫu xách bưu năng lượng điện vào góc phòng, qùy xuống cạnh người bầy bà ý muốn giúp nữ tỉnh lại nhưng sốt ruột chẳng biết làm những gì với 2 tay loay hoay những động tác cuống quít vô nghĩa. Khôn cùng may khi anh định chổ chính giữa lay nhẹ vai người đàn bà vài ba lần thì con gái cũng vừa bay qua cơn kích xúc, đôi mắt đẩm lệ mở lớn nhìn sửng lên è cổ nhà. Bạn đưa thư run sợ nói lời trấn an rồi trở ngại giúp đưa bạn thiếu phụ vào chóng nghĩ. Anh nhúng ướt chiếc khăn nhỏ, trao cho người vợ rồi tần ngần ngồi xuống mẫu ghế cạnh giường. Căn nhà nhỏ, ngăn chia với phòng khách bằng tấm màn kéo lại nửa vời, chắc rằng để người bà mẹ từ phía công ty bếp có thể trông chừng người con đang ngủ say trong mẫu giường nôi sinh hoạt cuối phòng. Người đàn bà ở yên. Cô bé đã thôi khóc, khuôn mặt hình như đã bình tâm trở lại, đôi mắt to với sâu black tuyền màu hạt olive. Ánh mắt chưa khô lệ đăm chiêu chú ý xoáy vào một nơi nào đó vượt thoát khỏi trần nhà thấp loang lổ từng bợn mưa ngấm đã khô. Tiếng kính chào của fan đưa thư ngoài ra kéo bạn nữ trở về cùng với thực tại. Người bọn bà nhỏm ngồi dậy. - Xin cảm ơn tấm lòng xuất sắc của ông. Chỉ nên chút chuyện nhà, tôi chờ đợi từ lâu. Biết là sớm muộn gì điều đó cũng trở thành đến vậy mà khi xuất xắc tin vẫn sửng sờ, xúc động. Tất cả đã qua rồi. Chắc chắn là là từ nay tôi sẽ không còn phải lo lắng và chờ lâu nữa. Fan đưa thư có cảm tưởng như fan thiếu phụ đang nói với thiết yếu nàng. Anh bước qua phòng khách, chân rón rén không muốn chạm rượu cồn vào trái đất cô đơn tuyệt vời và hoàn hảo nhất và thừa đổi ước ao manh của độc thoại vỗ về. Người lũ bà ngồi bên mép giường, tấm năng lượng điện thư nhàu nát cúng ơ dưới chân. Con gái chống tay quan sát vào tấm gương lớn treo bên trên vách. Từ vào sâu thẳm hốt nhiên trào dâng nỗi vui ngợp ko ngờ. Cô nhỏ bé Palestine chưa đầy mười tuổi, mập lên trong trại tị nạn Rashidiyeh, lần thứ nhất được vui bước tung tăng trên bờ cat vàng bãi tắm biển Tyre. Nỗi hy vọng được vệ sinh nước Ðịa Trung Hải từ rất lâu bị giam hảm sau hàng tường rào của trại ganh nạn bây giờ là những bé sóng bạc tình đầu tự khơi xa đuổi xô nhau rào rạt tra cứu bờ. Trong thúc đẩy lạ lùng, tiếng cười đùa của bạn học tránh rụng mất tăm. Chỉ từ một bản thân với trời nước, cô nhỏ xíu đã cởi bỏ khăn quấn đầu và loại áo lâu năm choàng kín lụng thụng, trần truồng dancing trầm mình vào làn nước mặn. Mặt biển lớn lóng lánh từng vệt sáng mặt trời quyện đưa thành phần đa vầng lục nhạt kì ảo uốn lượn theo chiều sóng. Khung trời xanh trên nghìn khơi Ðịa Trung Hải biến hóa giấc mộng đời tín đồ giúp nàng nỗ lực học tập, trưởng thành. Gia sư dạy Anh Ngữ cho ráng hệ sau cô sinh sống trại tị nạn luôn luôn nhắn nhủ học trò về một phương trời xanh trường đoản cú do, về tương lai sáng sủa lạn cho cả dân tộc. Cô ao ước một nước nhà Palestine từ chủ, giải phóng, dẫu vậy cô thù ghét chiến tranh và con đường lối hung bạo của không ít nhóm bạo động khủng cha khát máu. Cuộc thánh chiến biến chuyển nếp sống sang chảnh và kiêu sa của một tờ người, đám kiêu binh hô hét tuẩn đạo, hơi thở bọn họ nồng trà rượu cùng thân thể thì ngạt mùi hương đá gạch đổ vỡ tan. Gồm gã kiêu binh thường hay cho trường tuyển mộ học sinh, dẫn chúng về Tây Ngạn gia nhập trò chơi chiến tranh quá sớm mang lại lớp tuổi mười hai, với cũng nhằm tìm dịp ve vãn cô giáo bao gồm nhan sắc. Hắn nhờ người có quyền nỗ lực đến mái ấm gia đình hỏi cưới nàng. Không tình yêu, không bổn phận, chỉ là đông đảo lần gấp vã ghé công ty trong đêm tối, vừa lòng rồi vứt đi. Người đàn bà bao gồm thai. Gần như chuyến vượt biên trái phép giới về trại tị nạn thăm mái ấm gia đình của người ck ngày càng thưa dần. Giáo viên bụng có dạ chửa tìm đến Tây Ngạn. Cô bé hiểu ra nếp sống của bè phái kiêu binh tuẫn đạo, đàn ông, đàn bà, con trai, nhỏ gái, sống bên dưới bóng mọi ngôi đền rồng mái tròn, gạch đá u linh đẩm quà màu trăng sa mạc. Nàng không thích con mình buộc phải trở thành một kẻ khủng bố vô luân khi khủng lên. Người vợ bỏ trường, kiếm tìm xin được bài toán làm thông dịch cho một cơ quan làng mạc hội của liên hiệp quốc ở Beirut. Người bầy bà sinh đứa con trai đầu lòng. Gồm có sớm mai bồng bé đón ngày lên xanh ngắt khoang trời Ðịa Trung Hải, người bà mẹ mường tượng đến cuộc sống thường ngày tự vày cho mình đến con. Thời cơ đến, hai mẹ con ra đi. Bọn họ được định cư trên vùng đất bình yên cuối biển tỉnh thái bình Dương. Thấm thoát cơ mà đã gần một năm trên khu đất Úc Ðại Lợi. Phòng ban xã hội chính phủ nước nhà thường giao cho nàng quá trình phiên dịch sẽ giúp đở thiếu phụ Trung Ðông trong bước đầu ngạc nhiên của đời kiều cư. Cuộc sống thường ngày dần dà bình ổn nhưng người bọn bà vẫn thường nao bi ai nhớ về gia đình quê hương. Những đêm tối lúc con đã ngủ say, một mình trong căn nhà vắng, thiếu nữ mơ hồ cảm thấy sự quan trọng về một nhẵn dáng bầy ông trong đời sống. Người bầy bà chẳng luyến tiếc bỏ ra phần đời cay đắng phái nữ đã rảy bõ mà lại đi. Xa rồi vành trăng khuyết, lửng lơ vết chém treo nghiêng bên trên vòng mái đền, thả bóng về tối thâm u xuống mệnh hệ của một dân tộc không còn đất sống. Ðiêu linh lớp người ôm mãi lòng thù hận. Họ mê mệt mê với độ xa tội nghiệp của đường bay gạch đá tung hoang, giờ đồng hồ bom nổ bên vệ con đường hay trong thương xá nhầy nhụa từng mảnh vụn tiết xương của con người bên kia mặt đường thánh giới. Nạm mà người vợ vẫn loay hoay khiếp sợ với sự ràng buộc của dòng khăn trùm đầu khuất chắn góc nhìn và y trang phiền toái quấn xung quanh thân xác thiếu nữ cịn căng mịn rạo rực thanh xuân. Bức điện thư mang lại trưa nay như ngọn giáo giảm phăng gai dây thòng lọng treo cổ người vợ đong chuyển cạn nguồn dưởng khí. Người thân phụ đứa nhỏ xíu đã chết. Giờ đồng hồ gào bật lên thời gian thân thể bạn nữ đổ qụi xuống. Sự cảm thấy đau điếng vì độ rơi một đợt thoát xác cùng lúc với lồng ngực mở trào luồng sinh khí tươi mát đó là sự ban đầu của tín đồ vừa sống qua điều chết. Của nỗi hạnh phúc cuối cùng lóng lánh lệ cười. Người bầy bà vẫn ngồi quan sát bóng mình. Dòng đời hơn nhì mươi năm cuồng xoay cơn bảo cat dồn tụ về bên trong phút giây, loáng thoáng những cánh hồng tả tơi trong gió. Khuôn mặt con gái chợt mờ chìm vào đôi mắt cô gái nhỏ dại Palestine đang biểu hiện rõ dần. Làn mi lâu năm khẻ rung như tơ hễ trên đôi mắt mở to black láy. Vào cơn mộng du quay về trên từng bước đi cát xoàn của đứa bé bỏng gái trằn truồng đi vào biển ấm, người lũ bà túa gở cái khăn trùm đầu, mái tóc hạ huyền tung xõa buông lơi. Nàng run rẩy trút quăng quật hết mớ y trang trùm kín đáo lê thê đã hết cần thiết. Lụa rủ chìm dưới chân, người bọn bà đứng đó với niềm vui rất lạ, đôi mắt vuốt ve thân xác bản thân lồ lộ nhoáng Trung Ðông phơi chim cút mượt mà. Ngoài ra những giọt nước biển lớn Tyre xanh color trời Trung Hải nhị mươi năm cũ vừa tròn cuộc hoá thân, tươi đọng trên vai thanh nữ rượi mát. Tiếng cồn khẻ từ cửa ngoài khiến cho người đàn bà e thẹn bừng tỉnh. Dòng khăn lụa quàng vai tủ hớ hênh trên cặp vú no tròn chẳng đủ dài cho khoảng bóng về tối giữa vùng thân thể. Người đưa thư dáng vẻ vẽ bồn chồn đứng chú ý vào căn nhà. Dáng vẻ anh dỏng cao so với đàn ông Ðông Á. Chắc ông ta không thấy chị em đứng sau khung cửa đóng kín. Người bầy bà thầm nghĩ về rồi bỗng nhiên cảm thấy e thẹn lúc ý niệm thời gian vụt cù về. Ý nghĩ đột nhiên đến, lạ hoắc mà lại đằm thắm chạm thấu niềm sâu kín nào đó không thương hiệu vừa thức giấc trở mình. Cô gái cắn môi lắng nghe da thịt trở mình trong xúc cảm thẹn thùng nặng nề tả. Chiếc xe người đưa thư chìm khuất sau con dốc nhỏ tuổi ngược về phía đầu phố. Người lũ bà quay đầu sang một bên dõi ánh mắt theo mường tượng. Fan đưa thư sẽ trở lại khu phố ngày mai. Mỗi ngày. Vào buổi trưa. Mặc dù mưa. Dù nắng. Ông đi ngang từng nhàvới từng bước đi đều đặn. Từ hành lang cửa số nhà bếp, người đàn bà vẫn hoàn toàn có thể nhìn thấy một trong những phần khuôn mặt ông với cái nón bưu điện nhấp nhô theo nhịp cách phía trên chiếc màn cửa vải hoa. Lòng người bầy bà dợm vui nỗi mong chờ mơ hồ. Hợp lý và phải chăng sự bao gồm mặt, chừng mực, và tín cẩn là sự bắt đầu cho hạnh phúc? tuyệt đó chính là sự mơn rượu cồn của mong được bắt nhịp hí hửng rồi ngấm lặm vào tận thuộc cảm giác, bồi hồi tiếng chuông rung call cửa, xuyến xao giờ trở bản thân trong giấc mộng thơm tho hơi ấm bên nàng... Con phố trưa nắng nóng chang. Người lũ bà thèm một cơn mưa. (còn tiếp một kỳ) ****Phan Thái Yên Mục Lục 5. Mẩu chuyện ngày 30 Tết
*
*
Cây quấc kiểng cắt tỉa hình con heo trong chợ đầu năm mới Tết lại sắp đến đến, thêm 1 năm mới, tuổi thọ cao hơn, giới trẻ thích thú thấy mình chuẩn bị thành tín đồ lớn, nuốm hệ đứng tuổi ban đầu nghĩ mang lại lúc về hưu và các bậc cao siêu thì sống trờ lại thời kỳ mơ mơ mộng mộng thân quá khứ sau này tùy theo thực trạng hiện tại và sức khoẻ của mỗi đời người. Thiệt vậy, trên trái địa mong nầy nước nào cũng có ngày ăn uống mừng giả từ thời điểm năm cũ với long trọng đón rước năm mới với hy vọng 365 ngày tới suôn sẻ sáng sủa hơn. Nước ta như phần lớn các nước Ðông phái mạnh Á với khí hậu nhiệt đới gió mùa bốn mùa không rõ rệt, quan trọng miền phái nam chỉ tất cả haỉ mùa mưa nắng, Tết hay được tổ chức triển khai vào mùa Xuân đầu năm mới Âm lịch, tiết trời không lạnh rét như làm việc Âu Mỹ vào Ðông xuất xắc ở Phi châu trong mùa hè nóng bức, cũng ko lầy lội ẩm ướt vào mùa mưa nước số đông bão tố của vùng Ðông nam Á hằng năm. Tết nước ta rất phù hợp thiên thời địa lợi đắc nhân tâm. Về phần trọng điểm linh, các tôn giáo lớn nhỏ tuổi nào cũng đều tích cực và lành mạnh vào việc tô điểm đa dạng mẫu mã hóa những nghi lễ tập tục truyền thống cuội nguồn vui Tết. Làng hội càng cải cách và phát triển văn minh càng nỗ lực hạn chế hay xóa bỏ những điều mê tín dị đoan, tạo đk cho việc hưởng Xuân thêm ý nghĩa tốt đẹp nhất và phù hợp với thời đại nước mình. Theo các cụ ta xưa, người việt nam ta « ăn uống Tết » và tin vào Thần quyền. Thiệt vậy, trong cha ngày Tết đa phần là việc ăn uống uống. Ði đâu bạn cũng rất được ân yêu cầu mời ăn uống như share một chút rubi lộc đầu Xuân, một vòng quạt thức ăn đặc thù Tết. Nếm demo m