Những bài hát 20 11

      274

Cùng capnuochaiphong.com tổng vừa lòng những bài bác hát hay độc nhất vô nhị về thầy cô với mái trường để tri ân và ca ngợi nghề giáo viên mừng đón Ngày nhà giáo vn 20/11.

Bạn đang xem: Những bài hát 20 11


Bụi phấn (Vũ Hoàng)

Khi Thầy viết bảng 

bụi phấn rơi rơi. 

Có hạt bụi nào rơi trên bục giảng Có hạt những vết bụi nào vương bên trên tóc Thầy

Em yêu thời gian này Thầy em, tóc như bạc đãi thêm bạc thêm vị bụi phấn để mang lại em bài học hay

Mai sau lớn, nên người Làm sao, rất có thể nào quên? Ngày xưa Thầy khuyên bảo khi em tuổi còn thơ 

Kỷ niệm mái trường (Minh Phương)

Ngày mai cách nhau chừng rồiTrường mến thương xa rồiHè về phượng buồn, giờ đồng hồ ve cũng buồnNghe trong trái tim sao thiết tha.Ngày bé bỏng thơ còn nhớTa dắt tay nhau cho tới trườngVào vào lớp học kính yêu bạn bèThầy cô quan tâm bao đáng nhớ giờ đang qua.Nào các bạn ơi mang lại đây cùng vắt tayCho nỗi buồn xa biện pháp ngắn ngàyCùng cùng nhau tình chúng ta mãi tươi sángSẽ vĩnh cửu không bao giờ phai.Nào các bạn ơi cho đây thuộc hát vangCho hầu hết ngày bi hùng tan trở thành hếtCho thầy cô, mang đến mái trườngCho các bạn và mang đến tôi.* cho doanh nghiệp ta cho cầu vọngSẽ tồn tại nhớ về nhau.

 Nhớ ơn thầy cô (Nguyễn Ngọc Thiện)

Về lại trường xưa cùng với bao kỷ niệmBóng dáng cô thầy vấn vương ko rời.Một thời tuổi thơ trôi theo cánh phượngLời thầy cô vọng mãi...

Con ghi nhớ cô thầyDìu dắt con cần ngườiĐưa con bay khắp phương trời.

Bây tiếng con trở lại thăm ngôi trường xưa giờ đồng hồ già rộng trước.Con kiếm tìm cô thầy sau bao nhiêu năm tóc đã bội nghĩa phơ.Con trở về viếng thăm lại ôi sảnh trường xưa 1 thời mơ ước.Cô thầy đâu rồi?Nghe trong trái tim con vang giờ đồng hồ cô thầy

 

Khi tóc thầy bạc (Trần Đức)

Khi tóc thầy bạc tình tóc em vẫn còn xanh Khi tóc thầy bội bạc trắng chúng em đã mập khôn rồi Thời gian trôi cấp tốc mau Cầu Kiều thầy đưa qua sông Tuổi thơ ấu như hoa nở bên dưới mái trường Một con đò sang trọng ngang Ôi lòng thấy mênh mang

Cho em biết yêu thương cánh cò trong câu ca dao Cho em biết yêu thương bống trắng ăn uống cơm vàng của cô Tấm ngoan và cho em yêu thương ai hai sương một nắng để gia công nên luá đá quý Bài học làm người em vẫn ghi nhớ ghi Công cha ơn huệ mẹ ơn thầy

Mái trường thích yêu (Lê Quốc Thắng)

Bao hàng cây cối thắm bên dưới mái trường nâng niu Có chủng loại chim vẫn hót lặng lẽ tựa như nói Vì hạnh phúc tuổi thơ và mang đến đời thêm sức sinh sống Thầy dìu dắt bọn chúng em với tấm lòng khẩn thiết !

Khi bình minh hé sáng sủa phố phường còn ngủ lặng Khi giọt sương lóng lánh đang còn đọng bên trên lá Thầy đặt chân vào trường em mang trong mình một tình yêu ước mơ Cho từng ánh nhìn trẻ thơ, cho từng khúc nhạc nhẹ êm !

ĐK:

Như thời hạn êm đềm theo tháng năm Như dòng sông lượn hầu hết theo cơn gió Mang tình tình thân của thầy cho với bọn chúng em Để dựng xây quê nhà tương lai sáng sủa ngời..

Ngày thứ nhất đi học (Nguyễn Ngọc Thiện)

Ngày đầu tiên đi học Mẹ dắt tay mang lại trường.Em vừa đi vừa khóc.Mẹ dỗ dành yêu thương.

Ngày trước tiên đi học.Em ướt đôi mắt nhạt nhoà.Cô che chở an ủi.Chao ôi sao thiết tha.

Ngày đầu như vậy đó,Cô giáo như bà bầu hiềnEm hiện giờ cứ ngỡCô giáo là cô tiên.

Xem thêm:

 

Thầy cô mang đến em mùa xuân (Vũ Hoàng)

Một bông Hồng em dành tặng Cô. Một bài xích ca hát riêng khuyến mãi Thầy. Những món đá quý bé nhỏ dại đơn sơ. Nhưng chứa chan niềm thương cảm vô bờ. Như mẫu suối ra sông, Như sông ra biển khơi rộng trong sách hồng cầu mơ. Em bự lên từng ngày. Vì niềm hạnh phúc tương lai, ánh đèn khuya vẫn miệt mài, bên mái trường thích thương. Thầy Cô cho em mùa xuân

Người thầy (Nhất Huy)

Người thầy vần âm thầm đi về sớm trưaTừng ngày giọt các giọt mồ hôi rơi nhẹ trang giấy,để em đến mặt bờ cầu mơRồi năm mon sông lâu năm gió mưaCành hoa trắng vẫn xinh xinh trong sân vườn xưa

Người thầy vẫn lặng lẽ đi về dưới mưaDòng đời từng ngày qua yên ả trôi mãiChiều trê tuyến phố bao bạn đón đưaDòng sông vắng hiện giờ gió mưaCòn ai nhớ, ai quên nhỏ đò xưa ....

Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi,có giỏi bao mùa lá rơiThầy đang đi vào như muôn nghìn tia nắng,sáng soi bước em trong cuộc đờiVẫn nhớ phần nhiều khi trời mưa rơiVẫn chiếc áo xưa choàng đôi vaiThầy vẫn đi, bi thiết vui lặng lẽ ...

Dù năm mon vô tình trôi mãi mãiTóc xanh hiện thời đã phaiThầy vẫn đứng bên sân trường năm ấyDõi theo cách em trong cuộc đờiDẫu đếm hết sao trời đêm nayDẫu đếm hết lá mùa thu rơiNhưng ngàn năm, làm saoem đếm không còn công ơn người thầy ....

Dẫu đếm không còn sao trời đêm nayDẫu đếm không còn lá mùa thu rơiNhưng nghìn năm, làm cho saoem đếm không còn công ơn người thầy .

 

Người thầy năm xưa (Nguyễn Văn Chung)

Một bởi sao lấp lánh lung linh về trong buổi tối vắng thầy sẽ thắp sáng cho tôi bao mong mơ.Dìu đôi chân bỡ ngỡ hòa vào tia nắng ấm thầy chấp cánh để tôi cất cánh vào đời.Bước trong sảnh trường xưa sản phẩm ghế đá ngẩn ngơNhìn theo nắng nóng lung linh nghịch vui hàng me vẫn giờ đồng hồ ve call reo.Nét phấn bên trên bảng black cùng năm tháng kéo tôi xoay về.Thời ấu thơ ngồi lắng tai lời thầy năm xưa.Em bao gồm biết được do sao tóc phụ thân phai màu em có biết được vày sao lá không xong rơi.Vì thời hạn cứ vùn vụt trôi mãi không chờ ta cùng ta hãy sống nhằm không nhớ tiếc ngày mai.Ngồi đây ngước nhìn trời sao nhớ mang đến năm nàoMột lời chúc thuộc ngàn hoa dâng lên thầy tôiVà hạt lớp bụi phấn đừng vội rơi mái tóc bội nghĩa phơ.Để thầy tôi còn mãi nâng bước đi trẻ thơ.

Bước trong sảnh trường xưa sản phẩm ghế đá ngẩn ngơNhìn theo nắng và nóng lung linh đùa vui mặt hàng me vẫn tiếng ve điện thoại tư vấn reo.Nét phấn bên trên bảng đen cùng năm tháng kéo tôi quay về.Thời thơ dại ngồi lắng nghe lời thầy năm xưa.Em bao gồm biết được vì chưng sao tóc thân phụ phai màu sắc em bao gồm biết được vị sao lá không xong rơi.Vì thời gian cứ vùn vụt trôi mãi không hóng ta cùng ta hãy sống nhằm không nhớ tiếc ngày mai.Ngồi phía trên ngước quan sát trời sao nhớ mang lại năm nào

Một lời chúc cùng ngàn hoa dâng lên thầy tôiVà hạt vết mờ do bụi phấn chớ vội rơi mái tóc bội bạc phơ.Để thầy tôi còn mãi nâng bước đi trẻ thơ.