Cuộc đời ông trùm phước “tám ngón” (kỳ cuối): án tử hình lần thứ hai

      779

TTO - Những kẻ tù cao án nặng luôn tìm cách trốn. Muốn trốn ắt sẽ nghĩ ra cách, đôi khi không tưởng. Và những cuộc vượt ngục của Phước "tám ngón", Hùng "thẹo" vẫn thường xuyên được nhắc đến.

Bạn đang xem: Cuộc đời ông trùm phước “tám ngón” (kỳ cuối): án tử hình lần thứ hai


*

Phước "tám ngón" tên thật là Nguyễn Hữu Thành, do bàn tay phải cụt mất hai ngón mà thành biệt danh. Một mình hắn đã gây ra hàng chục vụ cướp và giết chết tám nạn nhân - Ảnh tư liệu


Vượt trại Chí Hòa

Bị biệt giam, chân kẹt cứng trong cùm, thỉnh thoảng mới được ra khỏi buồng một thời gian ngắn và luôn có người canh giữ gắt gao, thế nhưng không hiểu bằng cách nào tên tù nguy hiểm này vẫn có được một hộp dao lam cạo râu, giấu và đưa vào buồng giam trót lọt.

Chi tiết này sau khi bị bắt lại, Phước vẫn "câm như thóc", tuyệt đối không hé lộ dù bị tra vấn nhiều lần.

Phước còn "thủ" theo được vào buồng biệt giam một chiếc hộp quẹt gas và khôn khéo nhét vào ngách tường đã bong vữa.

Ban đêm, chờ khi dãy buồng giam đã ngủ hết, các lớp cửa trong ngoài đều khóa chặt, Phước mới lôi hai chiếc bàn chải đánh răng ra, bật quẹt hơ lửa cho mềm rồi uốn cong lại.

Sau đó Phước nhét lưỡi dao lam vào rồi dùng dây dù nhỏ buộc ở hai đầu và kéo thật căng, tạo thành một chiếc cưa có lưỡi chính là dao lam...

Bằng dụng cụ tự chế này, Phước tỉ mẩn cưa khóa chân từng chút một. Ngày ngủ, đêm cưa. Hễ nghe động thì dừng.

Hắn nhai cơm nguội trét vào vết cắt, cạo rỉ còng và tàn thuốc lá bôi vào để quản giáo không phát hiện mỗi khi kiểm tra. Trong buồng giam, ánh sáng rất yếu nên việc ngụy trang của hắn đã không bị phát giác.


*

Chui qua lỗ hổng, Phước đu lên lỗ cửa thông gió, phá nóc nhà rồi bò sang khu AH. Chờ im ắng, Phước nhảy từ độ cao gần 8m xuống đất và bị bong gân, nằm lịm đi một chốc. Tỉnh dậy, Phước cố nén đau lần đến dãy nhà tập thể cảnh sát bảo vệ vơ bộ quần áo cảnh sát đang phơi mặc vào người.

Thấy một xe đạp dựng gần đó, Phước bèn dắt đi tỉnh bơ qua cổng gác. Tưởng đồng đội, cảnh sát bảo vệ cổng không hỏi, để mặc cho hắn đi qua rồi trốn mất.

"Vua trốn tù"

Nổi tiếng, nhưng "chiến tích" trốn tù của Phước vẫn không thể sánh bằng Nguyễn Công Hùng, thường gọi là Hùng "thẹo", sinh năm 1978, quê ở ấp Điền Lợi, xã Long Bình Điền, huyện Chợ Gạo, Tiền Giang.

Hùng mù chữ, bị cha mẹ bỏ rơi từ nhỏ. Hùng bị bắt lần đầu vào năm 1998 vì tội ăn cắp vặt, án phạt 2 năm tù. Mức án sau đó cứ vọt lên dần theo mỗi lần trốn tù, đến năm 2010 đã thành 26 năm 10 tháng 29 ngày.

Xem thêm:


Hùng đã bảy lần trốn tù, vượt thoát thành công sáu trại, chưa kể hàng chục lần bất thành. Một mình Hùng đã sở hữu gần như trọn vẹn "bộ sưu tập" các cách thức trốn tù.

Lần trốn "quái" nhất của Hùng là ở trại giam Xuân Phước (Phú Yên).

Lúc này mức án của Hùng đã tăng lên thành 20 năm. Tại đây, Nguyễn Công Hùng lại liên kết với năm tù nhân khác tìm đủ cách để trốn tù nhiều lần.


*

Cán bộ trại khám người rất kỹ nhưng Hùng "thẹo" đã kịp giấu hai lưỡi cưa sắt dài 8cm và 10cm. Sau khi bọc kỹ bằng ba lớp cao su xé ra từ găng tay bóc hạt điều, gã nhét cả hai lưỡi cưa này vào sâu trong... hậu môn, qua mặt các quản giáo.

Đêm đó Hùng đã cưa gần đứt cây suốt cùm bằng sắt phi 20. Nếu trót lọt, chỉ cần bẻ nhẹ thanh suốt cùm sẽ gãy rời ra, Hùng và bạn tù chung buồng kỷ luật sẽ dùng chính thanh suốt cùm này bẩy bung cửa sắt buồng biệt giam chui ra ngoài, trèo tường trốn thoát.

Không ngờ 9h sáng 17-7, trung tá Nguyễn Đình Lư, đội trưởng đội trinh sát, đã lật tẩy toàn bộ kế hoạch mà Hùng đã dày công chuẩn bị.

Hùng bị giam riêng một mình, chân bị cùm trực tiếp xuống sàn nhà bằng một vòng cùm sắt phi 16 được bắt chốt bốn góc.

Trưa 19-7 khi vào kiểm tra, cán bộ quản giáo đã rất ngạc nhiên khi thấy phạm nhân chân vẫn trong cùm nhưng trần như nhộng.Bộ quần áo tù đã biến thành mớ giẻ rách tơi tả, khai rình và đầy đất cát nằm vung vãi.

Kiềng sắt cùm chân phạm nhân đã mòn vẹt, nếu muộn hơn chút nữa Hùng đã có thể bẻ gãy chân cùm và rút chân ra ngoài.

Thì ra, do phát hiện chân cùm đã hơi gỉ sét, Hùng xé quần áo thành từng sợi vải. Sau đó hắn cố tình đi tiểu vào các lỗ mọt trên nền ximăng và dùng gót chân không bị cùm giộng mạnh xuống làm bong nền lòi cát ra.

Hùng lấy cát trộn vào giữa lớp vải xé ra từ áo quần, nhúng nước tiểu để tăng độ bền và biến các mảnh vải này thành lưỡi cưa, hì hụi cưa suốt gần một ngày rưỡi.

Kiềng cùm sắp đứt với loại lưỡi cưa có một không hai ấy thì Hùng bị phát hiện.

Sau này khi quản giáo bắt thực nghiệm lại, Hùng "thẹo" chỉ mất 14 giờ để cưa đứt một chiếc cùm sắt trong điều kiện bị cùm tương tự bằng chính loại lưỡi cưa vải trộn cát nhúng nước tiểu của hắn!